====>Các nhà thơ+nhà văn mà sống dậy chắc tức chết lại lần 2..........
@QUA ĐÈO NGANG@
Bước tới nhà em, bóng xế tà.
Đứng chờ năm phút, bố em ra.
Lơ thơ phía trước, vài con ***.
Lác đác đằng sau, chiếc chổi chà.
Sợ quá anh chuồn, quên đôi dép.
Ông già ngoác mỏ, đứng chửi cha.
Phen này nhất quyết thuê cây kiếm.
Trở về chém ổng đứt làm ba
Giám thị nhìn em giám thị cười.
Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi.
Cổng trường đại học cao vời vợi.
Đồng ruộng mênh mông đón em về
Chán đời cắt tóc đi tu.
Nghĩ đi nghĩ nghĩ lại ... đi tù sướng hơn.
Trong tù làm chủ giang sơn,
Một căn phòng đá với dăm ba thằng.
Thằng nào cũng có khiếu năng,
Thằng thì giỏi hoạ thằng thì làm thơ.
Có thằng lại đứng ngẩn ngơ.
Vì sao ta lại trở vô nhà tù??
Lạy thượng đế bao giờ con hết khổ!
Tổ cha mày con khổ mãi nghe con.
Ngày xưa giám thị cũng đi thi .
Cũng cóp cũng quay chẳng kém chi.
Mà nay giám thị lại trông chặt .
Chẳng để em xem 1 tí gì….
Khi ta sinh ra ai cũng cười chỉ mình ta khóc
Khi ta mất đi ai cũng khóc chỉ mình ta cười...!
@Phận Ốc Nhồi@
Bác mẹ sinh em phận gái rồi
Ráng mà phục vụ tốt cho tôi
Sáng lo cơm nước, trưa giặt giũ
Tối về nẳm ngửa, dạng chân thôi
@Đêm nay mình không ngủ@
Đêm nay mình ko ngủ,
Mình thay bỏ đồ ngủ,
Mình ra khỏi phòng ngủ,
Mình đi lại gần tủ,
Mình thấy trái đu đủ,
Mình định mời bạn cũ,
Cùng ăn trái đu đủ,
Nhưng rồi mình tự nhủ,
Chia ra ăn sao đủ,
Mình đâu phải Hạng Vũ,
Đánh bại được cả lũ,
Không khéo xịt máu mủ,
Thế là thề ko rủ,
Mình tiến lại gần tủ,
Mình mở cánh cửa tủ,
Mình thò tay vào tủ,
Mình lấy trái đu đủ,
Mình thấy nó hơi cũ,
Thì ra nó bằng mủ,
Quê quá... Mình đi ngủ...
@Bình ngô đại cóp....@
Thường nghe: Việc quay cóp cốt ở nhanh tay, Photo giỏi cũng tuỳ địa điểm... Như chuyên sinh ta từ trước Vốn xưng hùng xưng bá đã lâu. Bàn 1,bàn 2,bàn 3 đã chia, Phong cách đôi khi cũng khác. Từ Vi Sinh, Kí Sinh, Hoá Sinh... bao lần ra hàng thu nhỏ, Cùng Triết Mác,Lâm Sàng, Bệnh học, mỗi môn hùng cứ một năm, Tuy kĩ thuật có lúc khác nhau, Song anh kiệt thì kì nào cũng có.
Hay là .........Từng nghe:
Việc bóng đá là chuyện quốc gia
Riêng cầu thủ rất cần ý chí
Như nước Brazil bên Nam Mỹ
Vốn xưng hùng xưng bá đã lâu
Cúp vàng 6 lượt gôm thâu
Nhờ cầu thủ vừa tài vừa đức.
Nếu Pele, Garincha, Zico, Romario bao đời tung hoành sân cỏ
Thì Ro béo, Ro vẩu, Carlos, Adriano ra sức giúp trẻ em nghèo.
Tuy phong độ lúc lên, lúc xuống,
Nhưng cũng chẳng bao giờ bán độ.
Nhìn nước bạn chúng ta càng hâm mộ,
Lại xot thương nghĩ chuyện nước nhà...
Vậy mà:
Văn Trương nhận kèo nên bỏ thủ
Bật Hiếu phá bóng hỏng trăm lần
Philippin danh bại Hải Lâm
Bacolod, thân tàn Văn Quyến
Chuyện đang nóng hổi
Chứng cứ rành rành...
Vừa rồi:
Nhân tiện thắng mấy cúp loàng xoàng
Dân cả nước đem lòng hy vọng.
Bọn phản quốc thừa cơ manh động,
Chỉ vì tiền chúng mãi quốc cầu vinh.
Nướng đô la trong những sòng bài,
Rồi túng thiếu chúng reo mầm tai vạ
Dối thầy, lừa dân, đủ muôn ngàn kế.
Bỏ thủ, không công, chiến thuật tơi bời,
Bại nhân nghĩa nát cả đất trời,
Làm tan nát lòng người hâm mộ.
Thương thay:
Người bỏ công, bỏ việc qua Philip phất cờ cổ vũ,
Chỉ mong rằng thắng được Thai Lan.
Kẻ thì xem trực tuyến, lúc có, lúc không,
Như ở Clichy chẳng hạn
Thế mà:
Thằng bán độ, đứa trung gian,
Tiền bạc chúng chuyền tay nhau không biết nhục
Nay chơi bài, mái gái gú
Sức nào mà đá lại với Thái Lan?
Nặng nề chúng chạy lăng quăng,
Tan tác cả thế cờ ông thầy Áo
Độc ác thay đồi Monmart không ghi hết tội
Dơ bẩn thay, nước sông Sein không rửa sạch mùi.
Lòng người đều căm giận,
Công an cũng chẳng buôn tha...
Hay là.................
[quote]